Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

THƠ VĂN NGHỆ SĨ

LỤC BÁT KHÔNG ĐỀ
Hoàng Anh Tuấn
(Công an tỉnh Lào Cai)
Có sinh ra ở làng quê

Đi xa mới thấy lối về bình yên
Khói lam chiều nhẹ bay lên
Đàn trâu khua mõ tím nền trời cao

Trăng vàng lóng lánh mặt ao
Vườn đêm hương bưởi trốn vào song thưa
Tiếng gà xao xác ban trưa
Sông quê nước đỏ đò đưa say nồng

Bờ tre rung tiếng sẻ đồng
Ban mai gọi nắng lụa hồng xóm thôn
Rơm phơi níu kéo bước chân
Lại mùi đất ải chen cùng cỏ tươi


Cánh đồng xanh lúa, biếc khoai
Bàn chân toẽ ngón, tay chai cần cù
Quê nghèo chẳng thiếu lời ru
La đà cành trúc gió thu dịu dàng

Đò ơi! Đò có sang ngang?
Cho tôi về gốc đa làng bên sông...
H.A.T

Xa quê nghe hát ru con


Trần Thế Lợi
(ĐT: 0913580030)
Ầu ơ... em hát ru con
Lòng anh một thoáng bồn chồn, xôn xao.
Câu ca tự một thủa nào,
Ba chìm bảy nổi đi vào tương lai.

Cái kiến mày kiện củ khoai
Được thua chẳng biết leo hoài cành đa...
Bao đời một nỗi xót xa,
Vì sao kiến phải leo ra, leo vào?

Ngủ đi con ngủ ngoan nào,
Lời ca này sẽ theo vào đời con.
Đói lòng ăn trái bòn bon...
Lắng nghe lời hát ru con anh buồn.

Ai đi muôn vạn nẻo đường,
Quên lời ca ấy yêu thương, dặn dò?
Dòng sông, bến nước, con đò,
Quê hương ta đó bây giờ ra sao?

Những đời vất vả cần lao,
Nghe câu hát cứ ngọt ngào mà thương.
Ai về nơi ấy quê hương?
Nhắn hộ góc phố, con đường, hàng cây...

Lời ru đất mẹ còn đây,
Mà ta xa vắng tuyết mây xứ người.
Ai đi muôn nẻo xa vời,
Có còn thương nhớ đất trời quê ta?

Ai mang hương vị quê nhà,
Đem đi đổi lấy tuyết hoa xứ người?
Ru con em hát à ời
Đem nhau trở lại khoảng trời yêu thương...
T.T.L
(C.H Séc)


Không có nhận xét nào: