Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Ý KIẾN TRAO ĐỔI

Ý KIẾN -THƠ CỦA BÙI VĂN TUẤN VỀ VỤ "VỌNG LÀNG"

SÓNG GIÓ RỒI SẼ QUA ĐI!
Kính thưa quý độc giả! Tôi: Bùi Văn Tuấn, người con của đất Hòa Quang-Phú Hòa-Phú Yên. Là cựu học sinh trường Trần Quốc Tuấn (1983-1986), và may mắn được trui rèn bởi những người thầy vô cùng mẫu mực như: Thầy Nguyễn Đình Chúc, thầy Phan Long Côn, thầy Nguyễn Hữu Phước v.v… kể cả về kiến thức và nhân cách.
Tôi xa quê hương vào Nam đi học và lập nghiệp cũng ngót nghét hai chục năm trời. Xin thật lòng mà nói: không sống ở đâu bằng sống trên chính mảnh đất quê hương mình. Nhiều đêm đang ngồi, tôi bỗng thấy nhớ mảnh trăng quê da diết. Ước gì vào một đêm trăng thanh, tất cả những bạn bè chiến hữu đều ngồi quây quần bên nhau, cùng nhâm nhi ly rượu nồng, nhìn trăng và nghêu ngao những bài tình ca tha thiết…
Kính thưa quý vị!
Nhờ công nghệ thông tin bùng nổ mà hàng lọat tờ báo điện tử ra đời, nên tôi mới có dịp cập nhật hằng ngày những tin tức và sự kiện ở quê nhà qua báo điện tử Phú Yên. Và qua đó, tôi cũng được thưởng thức những bài thơ hay, những áng văn sống động. Ngây ngất với chùm thơ lục bát của Đinh Lăng, nỗi khắc khỏai và trở trăn của con người xứ nẫu qua bài: Miền trung của Đào Đức Tuấn, rồi ước mơ cuộc đời luôn tươi sáng qua bài: Nụ tầm xuân của Phan Hòang v.v… nhưng tôi thật sự xúc động khi đọc bài Vọng làng của Đào Tấn Trực. Nói thật, lâu lắm rồi tôi mới đọc được một bài thơ mà cảm xúc lại trào dâng đến thế! Cám ơn tác giả Đào Tấn Trực đã cho tuổi thơ tôi và biết bao người nữa đã được hồi sinh qua năm tháng…
Tuy sóng gió đang rình rập uy hiếp “Vọng làng”, nhưng tôi tin rằng tác giả luôn kiên định với nghiệp cầm bút của mình và sẽ cho ra đời nhiều và thật nhiều bài thơ hay nữa…
Mượn thơ thay lời muốn nói! Tôi xin mạn phép gởi đến quý độc giả yêu văn chương và nghệ thuật.

Thẹn
Con miểu cắn con mèo
Cả hai ngồi thở pheo
Rồi nhìn nhau e thẹn:
Mèo!

Ganh
Ta bí ngươi là bầu
Chả có họ hàng nhau
Cớ sao người soán chỗ
Bầu?

Saigon, ngày 07/03/2009Bùi Văn Tuấn

Không có nhận xét nào: