Thứ Hai, 7 tháng 7, 2008

THƠ NGUYỄN THỊ HẬU

Nguyễn Thị Hậu người Đồng Xuân Phú Yên. Ng.T.Hậu
Hiện là sinh viên ngành báo chí, Trường Cao đẳng phát thanh truyền hình 2-TP HCM. Có thơ đăng trên các báo trong thời gian gần đây.
daotantruc.blogspot.com xin giới thiệu 3 bài thơ mới của chị. ảnh:ĐTT

Miền sương khói
Mai có về giữ cho em màu tím
Của hoa cà rưng rức bên hiên
Miền khói sương anh chẳng phải đi tìm
Em đứng đó đâu là hư ảnh.

Đừng đánh rơi cơn gió chiều se lạnh
Gốc rạ cựa mình khe khẽ khúc đồng dao
Đừng bắt em vương mãi cỏ may vào
Để gỡ đếm… hồn cỏ buồn mang mác.

Đừng bắt em phải thành kẻ lạc
Giữa mênh mông sương khói riêng mình
Tháng chở trăng rằm đi về phía lặng thinh
Dường ngơ ngác cỏ buồn theo kẽ lá.

Mai có về còn vẳng hồn rơm rạ
Đêm thu dùng dằng làm lá giận hờn rơi
Gió cuốn dấu chân khỏa lấp rã rời
Miền sương khói em không là hư ảnh…



Nỗi nhớ tháng ba
(Bởi vì lạc bước tháng ba…)

Gửi về hoa cải tháng ba
Chút hương màu nắng để mà ươm nhau
Rong chơi trăng rớt xuống cầu
Để cho mây trắng ru sầu bay bay

Tháng ba ,ừ đã cạn ngày
Đò đêm chắc cũng lắt lay bến chờ
Áo khăn sương khói trời quê
Cánh diều ngày ấy bay về nơi đâu

Tháng ba gợi những sắc màu
Hoa cà hoa cải bên nhau tím vàng
Bướm ong lạc nẻo lang thang
Khát quê theo gió lang thang tìm về

Khói làm bạc tóc chiều quê
Tháng ba bạc tóc bơ thờ chân mây
Tháng năm ký ức hao gầy
Xòe tay nỗi nhớ len đầy hư không




Thời gian trong ánh mắt




Thời gian không như là gió
Vui buồn rong ruổi hoang chơi
Trốn đông ngủ vùi trong lá
Cho xuân thức giấc khẽ cười

Thời gian không như là nắng
Bâng khuâng vạt áo cuối đường
Dáng ai đi về mấy độ
Xa rồi nỗi nhớ còn vương

Thời gian như là mắt anh
Rất gần mà mênh mông quá
Ta đi bên đời hóa lạ
Khép mi mây khói bềnh bồng

Ngỡ là xác lá sầu đông
Dang tay hứng chiều hoa trắng
Sóng tình mắt trao thầm lặng
Thời gian khe khẽ trở về…
NTH



Không có nhận xét nào: