Thứ Bảy, 5 tháng 7, 2008

THƠ ĐÀO TẤN TRỰC



VƯỜN NHÀ
ẢNH: HP



LỜI KHEN HIỆN ĐẠI
Đồng nghiệp bảoTôi làm thơ vì giàu cảm xúc
Xin thưa! Hoa cúc không làm nên mùa thu
Tôi hay hát bài ca chính mình
Đôi lúc kiêu căng lại vừa xấu hổ
Nụ cười theo cái bắt tay
Hằng ngày tôi đi đứng bằng đôi mắt sau lưng
Nên biết những điều người ta dối trá
Một phần tư lời khen chưa chắc đã thực lòng
Tôi thương mẹ đồng lương không có
Núm nhau còn cất sau hè
Hoa chuối nở bài ca trên đỉnh núi đón mặt trời.
3/2007






NẰM NGHE BÓNG NÚI
Nằm nghe bóng núi nhớ bóng mình
Ta 365 ngày – một tuổi
Xin làm người sau thuở cha ông mang gươm giữ nước
Núi trường sinh ta không bất tử
Đứng từ chân núi nhìn ra ta là một người
Đứng trên đỉnh núi nhìn xuống ta là cọng cỏ
Con người bằng cọng cỏ để mà yêu thương!
Sinh ra từ núi lớn lên từ non
Phút yếu lòng biết tựa vào vai núi
Chân dũi biển đông nghe sóng phận người.


ĐTT