Thứ Ba, 15 tháng 7, 2008

THƠ ĐÀO TẤN TRỰC


Ý NGHĨ
Tôi quăng từng tuổi vào năm tháng
Rồi đi xa hơn phía bình minh một bước
Ý nghĩ nhiều khi cô đơn như một loài hoa dưới chân cầu

Mùa thu
Từng chiếc lá độc hành ăn dan lũ mối thành phù sa
Đôi lúc đi trong vườn bất tận
Thấy mình mắc nợ bóng râm

Tôi giàu cảm xúc hơn sông
Phù sa ý nghĩ
Thanh thản trở mình
Ngồi nghe chuyện bão giông...
ĐTT

Không có nhận xét nào: