Thứ Năm, 9 tháng 10, 2008

NHÀ THƠ TRẦN VẠN GIÃ


NHÀ THƠ TRẦN VẠN GIÃ
Sinh ngày 2/2/1945, tại Khánh Hoà, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Khánh Hoà.
Tác phẩm đã in:
- Hào khí quê ta - thơ – 1970
- Miên ca Hoà bình – thơ – NXB Nhân Sinh- 1971
- Tình yêu đẹp như bài thơ – thơ – NXB Hội Nhà văn – 1996
- Gió đưa khói bếp lên trời – thơ - Hội VHNT Khánh Hoà - 2004
- Trầm tư với lá – thơ – NXB Hội Nhà văn - 2006
- Trên chặng đường thánh giá – thơ – NXB Tôn Giáo -2006
- Lục bát Trần Vạn Giã – thơ – NXB Trẻ - 2007
-Lục bát nhà quê – thơ NXB Văn Nghệ - 2008
Nhà thơ Trần Vạn Giã hiện đang ở tại 135/19 Hương lộ Ngọc Hiệp – Nha Trang Khánh Hoà. Điện thoại 0905103990.
Ngày 8-10-2008 TVGiã đi công tác tại Phú Yên. Sau cuộc trò chuyện với nhà thơ, Đào Tấn Trực xin giới thiệu chùm thơ mới in trong tập Lục bát nhà quê, NXB Văn Nghệ ấn hành năm 2008.

CỔ TÍCH CÁT CỦA MẸ
Gió đùn cát. Cát thành làng
Cát không nuôi được vồng khoai lang sùng

Tay đong bơ gạo cuối cùng
Bão khô vẫn thổi khắp vùng cát khô

Lún sâu dưới tiếng chày vồ
Dưới vầng trăng chết dưới mồ người thân

Cát làng nóng bỏng dấu chân
Bao nhiêu gian khổ giành phần mẹ ta

Chuyện xưa…thời cũ quê nhà
Cát thành cổ tích đi qua đời Người.

Với ngọn cỏ khô
Lạy trời tôi đốt cỏ khô
Cỏ khô ngồi khóc trên mồ vô danh

Vô danh hay là hữu danh
Tro và củ đủ để thành bể dâu

Bóng đời ngã xuống hàng cau
Cỏ không níu được cơn đau kiếp người

Cỏ không níu được tháng Mười
Cho nên kẻ khóc người cười cỏ ơi

Khói bay về phía không lời
Tro bay về phía mặt trời lặmg câm

Trăm năn đến những ngàn năm
Xót tôi và cỏ mọc nhầm mồ ma.


Bình tâm không có gì nghiêm trọng phải không thơ

Cũng là cát bụi mà thôi
Chuyện đời xuống chó lên voi lẽ thường

Có gì mà phải giận, thương
Tôi ơi bắt bóng vô thường mà chi

có gì thịnh có gì suy
Bình tâm tôi vẫn củ mì nhà quê

Có gì khen có gì chê
Cũng là cát bụi trên mê lộ này

Thương câu: Phúc lục chẳng may
Theo tôi vác cái roi cày đuổi trâu.

Nhà quê tôi là nhà quê

Tôi là đất của quê nhà
Là than nướng những trái cà dái dê
Dạ thưa cứ khen và chê
Vẫn tôi: con của nhà quê suốt đời
Vẫn tôi là kẻ chịu chơi
Khinh thủ trưởng dởm trọng lời người xưa
Đại gia đổ chén cơm thừa
Mẹ quê bùn lội vẫn chưa no lòng
Đi trên trái đất trăm vòng
Vẫn không thấy được nia, nong …thuở nào

Rọi đời dưới đáy ước ao.

Xin lỗi mẹ thời con thất nghiệp

Mẹ ta bươn chải đó đây
Còn ta heo đất phay phay nuốt tiền
Một ngày mẹ về cõi tiên
Mồ côi dưới nắng ngoài hiên chiều chiều
Dây trầu héo lá hiu hiu
Rụng từng lá nhớ buồn thiu lá đời

Lá đời con rách cuộc chơi
Đổ sông vào rượu chém đời vào cây
Cuốc, liềm vũ điệu thân gầy
Ta con heo đất lưa đày mẹ ta

Bây giờ chỉ còn trong thơ
Không còn nghe tiếng mõ làng
Gõ khi lũ dữ đang tràn vỡ đê

Gõ khi hội khí nghĩa thề
Vân làng khinh lửa nồi kê than bòn

Gõ vào những giấc mộng con
Khúc Ly Tao đã hao mòn gỗ xưa

Mõ từng bão tố nắng mưa
sống cùng làng nước ngày xưa …bây giờ:
“ Bây giờ chỉ còn trong thơ
Ba hồi chín tiếng đâu ngờ chiêm bao!”

Với cỏ bên đường
Thì thôi về lại cố hương
Tôi là con của ruộng nương quê nhà
Sông còn ôm bãi chiều xa
Ong còn hút mật hoa cà vườn sau

Tha hương tôi đã bạc đầu
Chuyện đời muôn thuở nông sâu là thường
Trầm tư với cỏ bên đường
Níu chân tôi chạm hạt sương thuở nào

Về ngồi dưới bóng dừa cao
Ngồi nghe hồn của ca dao êm đềm
Ai ơi máu chảy về tim
Thơ tôi dân dã đi tìm nguồn xưa.

chùm thơ trên trích trong tập Lục bát nhà quê – thơ NXB Văn Nghệ
- 2008

Không có nhận xét nào: