Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2008

TRAO ĐỔI HỌC HÀNH THI CỬ


Nỗi đau lại tiếp nỗi đau.

12 giờ 15 phút ngày 10/4/2007 tôi nhận được cuộc điện thoại từ một em học sinh gọi báo vụ tai nạn thương tâm xảy ra tại dốc Bà Ền, xã An Hòa, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên. Nạn nhân của vụ tai nạn đó chính là những em học sinh của trường THPT Lê Thành Phương đang trên đường đến lớp. Có mặt kịp thời tại hiện trường tôi mới thấu được nỗi đau khi thấy năm nạn nhân nằm lăn dãy dụa trên đường là học sinh của tôi. Bốn em ra đi mãi mãi với hình hài không còn nguyên vẹn và một em phải nằm viện thời gian dài nhưng khả năng hồi phục chưa biết thế nào. Chàng thanh niên điều khiển chiếc xe tải đáng trách ấy đã chạy trốn và bây giờ đang ngồi trong nhà giam nhưng làm sao bù lại được sự mất mát lớn lao kia.

Quay ngược thời gian về quá khứ, nỗi đau tương tự như thế vẫn còn hiện hình nguyên vẹn khi truyền hình đưa tin vụ tai nạn đau lòng trên bến đò Chôm Lôm, xã Lãng Khê, huyện Con Cuông, tỉnh Nghệ An hôm ngày 7/10/2006. 19 sinh mạng là học sinh cấp II ngây thơ trong trắng đành phải nằm lại nơi này vĩnh viễn do sự sơ ý của một chàng thanh niên mới cầm lái hai chuyến đò. Trước đó 3 năm, ngày 19/5/2003, một ông già tuổi cao sức yếu cũng đã nhấn chìm 18 học sinh trong chuyến đò định mệnh trên bến Cà Tang ở làng Nông Sơn, Quế Trung, Quế Sơn, Quảng Nam.

Chỉ tính riêng những vụ tai nạn nghiêm trọng, những năm gần đây đã xảy ra nhiều vụ tai nạn thương tâm đáng tiếc mà nạn nhân không ai khác chính là những em học sinh ngày ngày cắp sách đến trường. Ngẫm mà đau, ngẫm mà xót xa cay đắng cho số phận người. Linh hồn các em được an ủi bằng khói hương của người thân nhưng nỗi đau của người thân biết bao giờ cho hết. Thử hỏi phần trách nhiệm đó thuộc về ai. Nước ta đã bước vào thời kì hội nhập, mong rằng sẽ có biện pháp khắc phục kịp thời để thời gian sau này đừng xảy ra những vụ tai nạn đau lòng như vậy.


ĐTT

Đã đăng Báo GDTD

Không có nhận xét nào: